Chương I. rạn vỡ
Kha Lê

trigger warning: ngôn ngữ bạo lực, nhắc tới cái chết
khóc con người
-190323-
trước chân Phật
người sụp xuống
Phật ba mặt
mặt nào
trước?
mặt cười,
mặt khóc,
mặt người…
người có mong
ngày mai đó
người hết khó
hết buồn đau?
người có hay
nơi xa đó
láng giềng
mình đang giết
nhau,
đang chết cháy?
người có khóc?
người có hay?
láng giềng mình
trẻ con chết
người già chết
chẳng ai vui.
Phật có biết
ở xa kia
người ta
chia phân
giai cấp
cấp chủng tộc
bọc màu da
nói tiếng ta
liệu mà sống
không tao
bắn
chết mày ra
Mày làm ma
Tao
xếp xó
cứ la ó
Phật chẳng lo.
Này người ơi
Mau đứng dậy
Hoa cúc rơi
Tàn hết rồi
Thay hoa mới
lại tới đây
lại quỳ xuống
Ôi Phật ôi!
---
Người đâu hết rồi?
-280323-
cô bán bông
dưới chân cầu
miệng lầu bầu
hoa ế quá
đời tha hoá
ai cần hoa
lệ đủ nhoài
anh xe ôm
ôm người khách
chở sau lưng
bưng mớ hoa
bừng bạt áo
chớ cài áo
khuy đang
bung
chú bụi đời
hết thời-gian
chạy với đời
về với ai?
đành lang thang
con hẻm tối
thôi lạc lối
chú trải ra
bạt nhựa mới
nằm lăn ra
chờ mai tới
chờ nắng lên
người không tên
trong hẻm tối
quấn chăn mới
nới lỏng môi
thở nhịp tối
thật khoan thai
chờ mai tới
chờ nắng lên
Cover photo by Yến Trâm.