Instagram và những chiếc gương
annie

/Những chiếc gương/
Từ khi Chúa sinh ra con người, ngoài việc có khả năng tư duy độc lập và hợp tác với những cá thể khác, con người còn có siêu năng lực nhận diện bản thân trong gương mà hiếm loài nào có được. Nghiên cứu thực tế cho thấy chỉ có những loài động vật đặc biệt thông minh như như tinh tinh, đười ươi, cá heo, hay voi mới có thể sở hữu khả năng này. Một số sẽ thử nghiệm những hình ảnh trong gương đó bằng cách lặp đi lặp lại một hành động hoặc thực hiện một vài cử chỉ bất thường. Từ đó, những chiếc gương đầu tiên luồn lách vào sự sống qua nhiều dòng chảy khác nhau.
Trí khôn và nhận thức của con người trở nên siêu việt hơn khi họ bắt đầu tiếp xúc với mặt nước - phiên bản sơ khai nhất của gương. Ngoài việc hiểu về thế giới qua con mắt của họ, hình ảnh trên mặt nước giúp họ bắt đầu hiểu về chính mình qua con mắt của thế giới. Nó giúp người ta “đảo ngược” con mắt vào bên trong để nhìn thấy rõ bản thân là thứ gì. Bản thân tầm quan trọng của việc nhìn và nhận thức về bản thân mình đóng vai trò thiết yếu trong việc thoả mãn những nhu cầu cấp cao của con người, như việc hình thành những kết nối xã hội, cảm thấy được tôn trọng và tự khẳng định cái tôi (theo tháp nhu cầu của Maslow).
Đến cuối ngày, cái gương đã giúp con người phần nào tồn tại và tư duy độc lập.
/(Chiếc gương) vỡ/
Nhà ông bà tôi có một chiếc gương lớn đặt ở phòng khách. Hồi nhỏ sau khi nhà tôi phá sản, chúng tôi phải chuyển sang nhà ông bà sống trong một khoảng thời gian dài. Tôi cũng không rõ thói quen soi gương nhiều hơn của tôi được hình thành là do tần suất tôi đi qua chiếc gương tăng lên, hay vì tôi lúc đó đang ở tuổi dậy thì và bắt đầu quan tâm đến ngoại hình của mình nhiều hơn. Với nhận thức hạn hẹp của một đứa trẻ, tôi bắt buộc phải tin vào những gì người lớn tin. Những khiếm khuyết về ngoại hình, cái mà tôi không có chút khả năng kiểm soát bấy giờ, là thứ định nghĩa duy nhất tôi có về bản thân mình. Chiếc gương nhà bà, khổng lồ và lặng thinh ngồi chễm chệ trong phòng khách, là chiếc gương đầu tiên nhốt tôi lại với sự căm hờn và ghê tởm đến tột cùng cho ngoại hình xấu xí của bản thân. Người lớn (sẵn lòng) trở thành chiếc gương thứ hai. Hẳn là họ biết nhiều thứ. Hẳn là họ đã đúng về chiếc gương họ ném cho tôi.
Vết nứt trên chiếc gương ngày càng phình to và cứa vào mắt tôi chảy máu, tỉ lệ thuận với sự căm hờn và ghê tởm với hình ảnh phản chiếu của bản thân. Nỗi ám ảnh và tự ti nuốt chửng mọi thứ tôi có trong một khoảng thời gian mà tôi không thể nhớ nổi.
/Instagram: chiếc gương nịnh hót của Doraemon và sự độc hại ngọt ngào/
Mỗi con người đều có hai cuộc đời, cuộc sống thực tế và cuộc sống trên Instagram (hay những nền tảng tương tự). Sự xuất hiện của Internet, make-up, và những phần mềm sống ảo đến với tôi như Chúa đến cứu rỗi sự mục nát của loài người. Như một con rắn hổ mang bị thối rữa bởi chính nọc độc của mình, tôi được ban cho khả năng được lột xác và hình thành bản thể thứ hai (bản thể mà tôi yêu thích hơn) trên mạng xã hội.
Nó là liều thuốc phiện cho những kẻ như tôi, đói khát sự công nhận từ công chúng, từ những “người lớn" của quá khứ. Đó là niềm vui của một diễn viên, những kẻ thao túng chuyên nghiệp.Những hình ảnh của họ được trải qua vô số các bước chỉnh sửa và cắt ghép công phu, tất chỉ mong có thể dành dụm thật nhiều để được nằm ngủ trên đống dopamine trống rỗng này vào cuối ngày.
Đến cuối ngày, dopamine trống rỗng hay trọn vẹn chẳng phải đều là niềm vui?
Đến cuối ngày, chẳng phải ai cũng là con rối trong đám đông hỗn loạn?
Đến cuối ngày, cái gương này chẳng phải là tất cả những gì bạn muốn xem hay sao?
Cover photo by Nguyên Vũ.
