Không

Huy Bảo

Không

Không có Chúa

nên ánh sáng đã đi xa khỏi

bến tàu không có

Meo

dưới mái nhà thờ

nên những ngày tháng xếp hàng

lăn tăn như nước mắt tràn vào

trong tay áo

k cho những câu trả lời chẳng bao giờ đến

những câu trả lời giấu mình vào cát

và không dám hiện ra dưới ánh nắng chiều

h cho cái bóng

thứ tồn tại nửa cuộc đời của nó trên

bức tường hồng

ô cho lời kêu gào thảm thiết từ em

giấc mơ những năm xa

giờ tràn qua hai môi khép hờ

cánh cửa nâu chờ đợi

n cho sự khước từ quyền lựa chọn

em đã biến thành đám mây nặng nhất trần gian

em đã chọn đậu trên phần nhọn nhất của cái cành mà lá trụi trơ

nhưng hơi thở làm sao rỉ máu

g em nghĩ về việc thở

cơ thể mình là một cái hang

con rắn nhỏ chỉ bằng sợi chỉ không hơn

sự hiện diện nghĩa là đợi chờ biến mất

không có thánh thần nào cho cha và mẹ

không có nôi không có

ngày tàn

tất cả khoảnh khắc nở ra cùng một lúc

vì con đường ngắn lại nên em để mình đi chậm

lắng nghe tất cả những gì em sẽ phải

đánh rơi

vì cái lối ngoằn ngoèo dẫn tới những tầng cao

em nói không

trước khi để bản thân mình

trôi ngửa.